Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em

Vì ngày mốt phải đi học lại nên KN & ĐL phải nuối tiếc trời khỏi quê hương yên bình nơi đây (^^)!
-Tạm biệt cháu dì, cho dì ôm cái nào, cho dì ôm cái nào! – dì út ôm cô vào lòng – có dịp phải về chơi nha cô nương
-Hjhj…, dạ!
-Tạm biệt con, hehe! – cậu út ôm ĐL – “ nè mai mốt về đây nhớ chỉ cậu cách làm đổ mấy cô gái nhá!” ( thì thầm)
-Dạ oke cậu – ĐL nháy mắt cười đểu – mái mốt con sẽ chỉ cậu cách cưa đổ mấy cô gái trong làng ạ! ĐL nói lớn ( ngoan ghê chưa)
-Hả ??!! – dì út quay lạ nhìn cậu út rất “ than thương” – ông nói gì?
-Ơ … tui …tui…âu có nói j âu!! Hề hề - cậu út cười lắc tay ko có
-Thôi 2 đứa về cẩn thận, thỉnh thoảng ghé nhà cũ dọn dẹp hộ mẹ! – bà Hoa cười tủm tỉm lên tiếng
-Mẹ ko định về hay sao? – KN thắc mắc
-Chắc ko con ạ! Mẹ muốn ở đây cho vui
-Dạ, z cũng dc! Con sẽ về đó thường xuyên – KN nắm tay mẹ r` quay qua mọi người – con lên thành phố đây mọi người nhớ giữ sức khỏe nhé!
Nói r` cô và ĐL lên xe, trước khi đi ĐL còn quay lại nháy mắt zs cậu út làm cậu út tức khói bay ngùn ngụt ( kakakaka)

Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe đến ê ẩm cả mình mẩy, KN cũng dc thư giãn khi nằm “ phịch” xuống chiếc giường than yêu mà mấy ngày xa vắng… (=.=’)

-Nguyệt ….nguyệt…. – ĐL đập cửa rầm rầm
-……
-Nguyệt heo kia… dậy chưa?! Anh vào bây giờ???
Lập văn của đi vào:
-Vieeoo….!!! Cái gối bị Nguyệt phi thẳng vào mặt Lập ca đệp giai – ơ … để ngủ….!!!
Thế là Lập ca chui lên giường KN:
-Nguyệt à…!
-Để em ngủ mà! – nhăn nhó
-Em không dậy đừng trách nhá!
-Ưm…. – dụi mắt
-Này! – ĐL hơi ngạc nhiên khi KN rúc mặt vào ngực anh ngủ, đầu ngọ nguậy như mèo con, ôm anh như gối ôm, anh khẽ cười
-Cô nhóc này, chắc mệt lắm đây!


-Hoazzmm… - KN ngáp rồi vươn vai nghĩ thầm :” ủa hum qua mình ôm j mà êm thế nhỉ?!”, gãi đầu r` bước vào wc ( ngu như ma)

-Mùi j thơm thế nhể?! – độc thoại, ôm cặp tung tăng xuống lầu

-Dậy rồi ak mèo lười?! – ĐL đeo cái tạ đề quay người cười dịu dàng , dung ánh mắt ôn nhu nhìn cô ( ông nỳ đảm đang ghê)

KN đỏ… giây, đứng im 1 chỗ nhìn anh.
-Còn ngẩn ngơ ở đấy làm j, ra ăn sang r` đi học nè cô nương
-Ơ … dạ!! – lon ton lại gần bàn ăn, KN cười híp mắt xoa bụng – đói gần chết! mời anh nha! ^.^!!!
Ăn uống xong xuôi ĐL chở KN đi đến trường, hôn cô làm cô ngại quá chạy ù vào lớp, mặt đỏ như gấc chin. Cô “ say nắng” anh quá r`, nhìn gương mặt lúc thấy cô đi xuống, lúc anh nhìn cô ăn sáng….. lại làm cô cười như điên dại, Yến Linh và Bích Trâm lắc đầu đau khổ… hic..!!
-Nek pà bị j z Nguyệt?! – YL nói
-Có j đâu hí hí hí….
-Cười hoài con dở hơi này. – BT lên tiếng – Cũng phải thui, h có anh Lập rồi còn j sướng bằng?! vừa chu đáo, vừa đẹp trai, chìu người iu, này nhé chỉ mình pà thui đó!
-Là sao?
-Nghe nói anh ấy truy lạnh lung, phong lưu, đào hoa nhưng chỉ chung tình zs pà thôi! – BT khoanh tay trước ngực
-ừ hjhj – “ cái này minh bik thừa” cô nghĩ thầm
-này thì cười…. – BT đập cuốn sách vào đầu KN r` bỏ về chỗ ngồi, nói zs pà này có nước thổ huyết vì quá là tức…>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận