Chuyện của những cô nàng ế chỏng chơ

Chương 6: Sự thiếu tự tin của Lê Anh không có điểm dừng?
“Thiên thần” đó là hai từ mà nhóm bọn tôi hình dung về Lê Anh. Nàng hội tụ đủ mọi đức tính cần thiết của người phụ nữ gia đình:
-          Công:  nàng sinh ra ở nhà nông, công việc nào cũng đã phải làm, cái gì cũng đã làm được, chắc chắn việc bếp núc  thì không phải bản rồi. Bản tính cần mẫn nên việc cỗ bàn cũng không phải lo. Nàng có thể sắp xếp vô cùng ngăn nắp và ổn thỏa.
-          Dung: nàng tuy không thuộc dạng mĩ miều, cũng không có nhan sắc như mấy chị em trong hội ngũ long (cái này do các nàng tự sướng). Nhưng cái dịu dàng của nàng đánh chết hết cả bốn đứa còn lại.
-          Ngôn: nàng ăn nói nhỏ nhẹ, dịu dàng vô cùng hòa nhã.
-          Hạnh: cái tâm của nàng đủ để nàng trở thành một bà bụt giữa đời thường.

Hội tủ là vậy nhưng dường như nàng không bao giờ nhận ra. Nàng cho rằng mình chẳng có gì cả kể cả hình thức đến gia đình. Cuộc sống sinh viên bươn chải kiếm sống. Ra trường, bạn bè cố gắng xin vào những chỗ tốt đẹp thì nàng luôn có xu hướng chọn lựa những chỗ dưới tầm. Nàng thấy người ta yêu cầu tiếng Anh này nọ…nàng bỏ, yêu cầu máy tính và hình thức này nọ…nàng bỏ. Nàng chọn những công việc vô cùng bình thường như bán hàng, nhân viên kinh doanh lương bèo bọt thậm chí chọn là công nhân lắp ráp điện tử của khu công nghiệp. Cuộc đời tưởng chừng như thiếu sự công bằng, 3 năm ra trường, tay nàng vẫn trắng, thậm chí nàng cũng không thể lựa chọn được nơi ở của chính bản thân mình. Về quê rồi lại lên Hà Nội. Bố mẹ nàng quá tốt bụng nhưng không đủ mạnh về kinh tế để có thể đưa nàng vào chỗ nhà nước. Mấy trăm triệu đồng, nàng không thể để gia đình ngắm.
Lê Anh giống như một bông hoa sen nhỏ đang cố vươn lên trên đầm lầy. Nàng khác tôi ở điểm, nàng có tâm hồn đẹp hơn tôi. Đời sống nội tâm phong phú thậm chí là tài hoa. Đám cưới nàng làm cổng chào, trang chí phông nền, cắm hoa trang trí. Nàng thích đan len, thêu thùa và may vá.
Tôi có phải là xây dựng quá lên hình ảnh nàng ấy không?. Mọi người ạ, đôi khi nhìn vào vẻ ngoài của ai đó bạn sẽ chẳng thể nhận ra được những điều này đâu. Ai chơi mới hiểu, ai thân mới biết chính vì vậy facebook không thể bằng những cuộc gặp mặt. Satatus không thể bằng những lời tâm sự với nhau những đêm gặp gỡ. Hình ảnh nắm tay giơ lên không thể bằng lời động viên an ủi.
Phải làm thế nào để nàng ấy tự tin? Cuối cùng cũng đã có một người sưởi ấm và nắm tay bạn ấy. Một người đủ tình cảm để mỗi lần Lê Anh xuống Hà Nội còn nhắn nhủ:
-          Mang chút mùa thu Hà Nội lên đây nhé!
Một người đủ quan tâm khi đường xa không ngại khó đến thăm nom bạn ấy khi công việc ngày càng trở lên bế tắc. Bắt đầu một mối quan hệ? tại sao không? Thời điểm tôi viết câu chuyện này kéo dài trong nhiều tháng, tôi xếp nàng vào dạng ế chỏng chơ. Nhưng giờ thì khác rồi, tuy đang trải qua giai đoạn khủng hoảng trước khi cưới nhưng tình yêu này đang làm Lê Anh trở nên đẹp hơn và tự tin hơn. Chúng tôi tủm tỉm hỏi nảng:
-          Thế anh yêu và bạn dạo này thế nào?
-          Xong rồi?
-          Hả? Xong rồi á? – tất cà đều trưng bộ mặt vô cùng đen tối
-          Chúng mày chỉ được cái nghĩ bậy? ý tao là chúng tao đang bàn chuyện hôn nhân.
Mặt tỉnh bơ, bọn tao bĩu môi:

-          Chúng tao chẳng nghĩ gì cả.
Chương 7: Tôi
Tình cảm giống như một con đò chao đảo. Với tình trường non nớt, lý thuyết thì mông lung, tôi trở thành nỗi lo của cả hội. Thậm chí với tiêu chí: đứa cưới đầu tiên và đứa cưới cuối cùng thì không phải chịu phạt. Chúng nó luôn nghĩ rằng cái đứa cuối cùng ấy là tôi.
Tôi là người không bình thường. Ấy chết, các bạn đừng quá hiểu nhầm, không phải không bình thường về sinh lý hoặc giới tính. Không bình thường tức là tính cách đôi chút quái. Tôi thích những cái gì đó mạnh mẽ cá tính, nhưng tâm hồn lại vô cùng đa cảm.
Cái quái tính này khiến cho những người xung quanh tôi cảm thấy khó sống, kiểu chơi được nhưng ở còn phải xem xét thêm.
Tình yêu đến với tôi rất khó. Tôi thường trách bọn nó:
-          Tao chưa yêu ai mà chúng mày toàn kể với tao những chuyện thất tình thì tao nào dám yêu

Quả thật, mỗi lần nhắc đến yêu đầu tôi lại xù lên như nhím, trí não bảo trái tim cảnh giác nào là, tỏ tình nhanh quá thì kêu là không dễ tin, tán lâu quá thì lại kêu là đang thử thách sự kiên nhẫn của mình à.
Tôi luôn làm đến nơi đến chốn một vấn đề gì đó nhưng lại không đủ kiên nhẫn để làm nó trở nên hoàn hỏa. Vì vậy tôi vẫn đang tìm tình yêu đích thực của đời mình. Một tình yêu trọn vẹn. Tôi chốt lại trong số năm nàng ế của hội ngũ long.
*****
Trong thời gian viết câu chuyện nhỏ này, chúng tôi đã có rất nhiều sự thay đổi. Tình bạn của chúng tôi đang bị hiểu lầm và hoài nghi chia cắt, nhưng mỗi chúng tôi đều hiểu tình cảm này không dễ dàng bị mất đi.
The end!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận