Chồng Em Không Phải Là Thỏ!


Mặc dù đã chính thức làm vợ của Trần Trí Đức, nhưng Tuệ Nhi vẫn chưa sẵn sàng tiếp xúc với một người xa lạ chỉ gặp vài lần.

Khi Trần Trí Đức đã cởi được áo khoác ngoài của cô, chạm đến nơi non mềm kia, cô đã nói xin tha, chưa sẵn sàng.

Nhưng có vẻ sói xám lâu ngày không được ăn thịt, nói mấy lời đường mật, khi cô không chú ý đã trực tiếp đi vào.

Không những vậy, một lần lại thêm một lần.

Đến khi Tuệ Nhi mệt, không có sức nữa, trong cơn mơ màng mới thấy người đàn ông trên mình dứt ra.Sao anh không gọi em dậy? - Tuệ Nhi tiến vào phòng bếp thì đã thấy chồng mình đã bày biện xong mấy món ăn sáng đơn giản trên bàn.Hôm qua em cũng mệt mà, để em ngủ thêm một chút.

Em thay đồ rồi ra ăn sáng đi.

Đã có bàn chải mới, anh để bên chiếc cốc màu hồng.

Trời cũng hơi lạnh một chút, kiểm tra nước ấm hay chưa rồi mới rửa mặt nhé!Tuệ Nhi bây giờ mới ý thức được tình hình hiện tại của mình.

Cũng vì cái miệng háu ăn, từ lúc ngủ dậy đã ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp nên cố đã ngay lập tức chạy xuống.


Giờ mới thấy hình ảnh của cô bây giờ nhếch nhác đến cỡ nào.

Bữa ăn đầu tiên của hai vợ chồng cũng để chồng mình nấu, buổi sáng đầu tiên cũng cho chồng cô ngắm nhìn hình ảnh doạ người này.Ăn xong bữa sáng, Tuệ Nhi và Trần Trí Đức sẽ sang bên nhà chồng cô để chào hỏi mọi người.

Sắp xếp lại cuộc sống hôn nhân của cô, thực sự Tuệ Nhi vẫn chưa đủ tự tin để mình có thể làm tốt.

Đôi lúc, cô cũng cảm thấy rối ren vì người đàn ông đã và đang làm chồng cô.

Liệu rằng, một cuộc hôn nhân chớp nhoáng, không có tình yêu sẽ ra sao?Phu nhân Trần Hà vẫn vậy, vẫn ôn tồn và nho nhã.

Khi thấy Tuệ Nhi, biết cô vẫn chưa quen, nên cái gì cần nói thì cũng nhẫn lại nói lại vài lần cho Tuệ Nhi dễ hiểu.

Với người mẹ chồng mẫu mực này, Tuệ Nhi cũng thầm cảm phục.

Biết bao giờ, cô mới có được khí chất nho nhã như mẹ chồng cô.Hai vợ chồng trẻ, hâm nóng tình cảm cũng vừa thôi, nhanh nhanh cho ta thêm một cháu nội nữa.

- Ba Trần cao hứng.

Con trai ông đến năm 40 tuổi mới lấy được vợ, sao ông không cao hứng cho được.Chuyện con cái, chúng con sẽ chờ thời gian thích hợp rồi sẽ có.Mẹ Trần đang vui vẻ được mấy chốc thì được thằng con trai trời đánh cho tụt mốt xuống âm độ.

Bà cứ nghĩ con trai mình đã nghĩ thông suốt khi quyết định lấy vợ, có con.

Bao nhiêu năm bà vẫn có nỗi đau âm ỉ khi bị hội chị em bạn dì nhắc đến chuyện con trai.

Mới cao hứng được chưa lâu thì con bà lại chần chừ chuyện có con.

Thật là… chuyện này chỉ trông cậy vào con dâu thôi.Tuệ Nhi nhìn thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn đến mình, liền chẳng biết làm sao.

Lấy chồng, sinh con là chuyện bình thường.

Nhưng, mọi người lại không biết đến câu chuyện bên trong.

Hai người không có thời gian yêu đương, không có thời gian tìm hiểu, cứ như thế là tiến đến hôn nhân.


Sinh con trong thời điểm này thật là khó mà.Hai ngày nữa con có chuyến công tác tại thành phố Y, chắc khoảng một đến hai tuần nữa mới về.

Tuệ Nhi thời gian này bố mẹ chiếu cố cô ấy một chút.Đang khẽ cúi đầu vì mọi người chú ý về mình quá nhiều.

Tuệ Nhi giật mình sửng sốt khi nghe tin Trần Trí Đức sẽ đi công tác.

Cô cũng đã biết anh sẽ có chuyến công tác sau kết hôn, nhưng sao lịch lại đẩy sớm lên vậy.Trên quãng đường về, Trần Trí Đức cũng ghé vào siêu thị để mua thêm một vài đồ ăn để chiêu đãi bạn bè.

Vốn là người chỉ quen với đồ ăn nhanh, thế nên đến khu quầy thực phẩm tươi, Tuệ Nhi liền giao vai trò quan trọng nhất cho Trần Trí Đức.Em có muốn ăn canh chua hay là canh măng gà?Canh măng gà đi.Muốn ăn thêm sườn hấp hay sườn nướng?Sườn nướng đi.Tuệ Nhi đang tưởng tượng ra hình ảnh của Trần Trí Đức trên người mặc một chiếc tạp dề hình hoa, tay đang lựa chọn nào thịt, nào cá trong quầy siêu thị.

Sáng nay cô đã thử nghiệm qua bữa sáng mà Trần Trí Đức đã làm.

Nhìn qua là một bữa sáng đơn giản, nhưng lại vô cùng hợp khẩu vị với cô.

Cũng là người đi làm, tại sao Trần Trí Đức vẫn có thể lên phòng khách, xuống phòng bếp được.

Còn cô… tốn bao nhiêu tiền của mẹ cả Thu Phương, mà cái gì cô động đến cũng đều dở tệ đến vậy?Vừa về đến cổng nhà thì cũng đã thấy năm, sáu người đứng trước cổng nhà.

Tuệ Nhi lấy chìa khoá trong túi xách mở cửa rồi cũng nhanh chóng phụ Trí Đức xách một số đồ trong cốp xuống.Cũng may là nhờ có em mà tụi anh mới có cơ hội được thử tay nghề của chồng em đó, Tuệ Nhi ạ?Đúng vậy, chị là bạn học của chồng em từ nhỏ đến lớn, nhưng số lần cậu ấy mời chị đi ăn cũng trên đầu ngón tay.

Lần này, còn đích thân xuống bếp nữa.Hai người này cô cũng biết, là vợ chồng Giang Tuấn và Thu Minh.

Trong tiệc cưới ngày hôm qua, họ cũng đã giúp hai vợ chồng cô rất nhiều.


Ngoài một số người bạn đã từng gặp mặt hôm qua, thì Trí Đức còn giới thiệu thêm cho cô Trần Lâm, Hà Thu - cặp vợ chồng này hôm qua từ Nhật Bản mới về, nên không kịp đến dự tiệc cưới được.Sao em không ra phòng khách nói chuyện với mọi người, trong đây có anh lo rồi! - Trần Trí Đức thấy vợ mình vừa bước vào phòng bếp đã đến chỗ rau xanh anh chưa rửa.Để em rửa rau, nếu như ăn sau lười rửa bát thì cũng có cớ để nói!Vậy thì nhờ bà Trần rửa hết số rau trong chậu này nhé!Tuệ Nhi từng nghĩ, với cách biệt số tuổi giữa hai vợ chồng cô sẽ rất khó hòa thuận với nhau.

Nhưng, hai ngày tiếp xúc gần nhau như này, cô cũng cảm thấy vô cùng dễ chịu.Hai ngày nữa anh đi công tác, có cần chuẩn bị thêm gì không?Không, đáng lẽ chuyện này được giải quyết xong từ chuyến công tác lần trước.

Nhưng, lại xảy ra một chút trục trặc, anh không yên tâm nên đi sớm hơn.

Chuyến này, lại làm em vất vả rồi.Không sao? Em sẽ đợi anh về!Trần Trí Đức chợt ngẩng đầu nhìn cô.

Vốn đầu, anh nghĩ cô sẽ cảm thấy bất tiện với mối hôn nhân chớp nhoáng như này.

Anh cứ nghĩ cô sẽ không thoải mái, e dè với anh.

Nhưng, tiếp xúc với cô trong những ngày qua, những lo nghĩ của anh thật là phí thời gian mà.

Cô gái này mạnh mẽ, cương nghị, quyết đoán, cái nào không cần phiền lòng quá, cô cũng sẽ bỏ ngoài tai.

Điều này cũng tốt, anh cũng sẽ có thêm nhiều cơ hội hơn để tiếp cận cô, cho cô hiểu được anh yêu cô nhiều như thế nào..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận