Cho phép anh thích em

Edit: Malbec
Beta: Huyên
 
Nhà chung vốn dĩ yên tĩnh lại bởi Vương Ngọc Đàn phát hiện Giản Dịch vì muốn ăn thịt bò cay của mẹ mình mà truyền thánh chỉ giả, ầm ĩ gà bay chó sủa.
 

Mặc dù quy định đội là mười hai giờ khuya về là được, kết quả buổi chiều Chu Nghiêu vô ý tiết lộ chuyện ban đêm anh ta đi ăn lẩu Dương Phòng với Từ Ứng Hàn trong nhóm wechat, còn chưa tới tám giờ mọi người đã đến đông đủ.
 
Ngay cả vé máy bay cũng đổi ngay lập tức chỉ để về ké nồi lẩu này.
 
Ban đêm một đám người trùng trùng điệp điệp ra ngoài, lúc Giản Dịch đi xuống, Lâm Lung nhìn cách ăn mặc của cậu ta có chút kinh ngạc. Vì người bình thường không để ý vẻ ngoài thế mà lại mặc sơ mi trắng và quần đùi đen, chân đi giày Gucci màu trắng in hình, tay áo sơ mi cuộn lên khuỷu tay.
 
So với Vương Ngọc đàn mặc áo thun màu lam và quần cộc in hoa lớn, trên chân vẫn là một đôi dép lê bên cạnh, cách ăn mặc này của cậu ta có thể nói là vô cùng tỉ mỉ.
 
Chu Nghiêu cũng hít vào một hơi, hỏi: “Đây là thế nào vậy? Đổi tính rồi? Mặt trời mọc hướng tây?”
 
“Bảnh chọe, lố bịch.” Vương Ngọc Đàn còn tức Giản Dịch, liếc cậu ta một cái, căm ghét nói.
 
Ngược lại Giản Dịch không trả lời, sửa lại cổ áo sơ mi, khó xử nói: “Hai ngày này em ở nhà thế mà lại bị không ít fan gank, cho nên em cảm thấy thân là một tuyển thủ thể thao điện tử, tối xấu gì cũng nên chú ý hình tượng mình một chút.”
 
Chu Nghiêu và Vương Ngọc Đàn một bên liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng hai người cảm giác được sự đồng cảm trong mắt đối phương.

 
Một đám người vào trong tiệm, mông còn chưa ngồi vững đã kêu chết đói.
 
“Em muốn ăn thịt bò.”
 
“Ốc vòi voi, ốc vòi voi, món này em đã muốn ăn lúc ở nhà.”
 
Đám người mồm năm miệng mười gọi đồ ăn xong lại bắt đầu nói chuyện phiếm, tất nhiên là thảo luận về chuyện Chung kết Thế giới.
 
Ngô Địch nói: “Ngày mai chúng ta hẹn thi đấu huấn luyện đi, đội Hàn Quốc luôn khó hẹn nhất, mấy đội Đài Loan Hoa Kỳ ngược lại có thể hẹn được.”
 
Ngay cả Giản Dịch cũng không nhịn được nói: “Hàng năm cứ đến Chung kết Thế giới là vì chuyện hẹn thi đấu huấn luyện mà Ngư ca và tiểu Nghiêu phiền chết. Mặc dù năm nay không có khu thi đấu ngoài (là khu thi đấu ngoài năm khu thi đấu chính thức: Hàn Quốc, Trung Quốc, Bắc Mỹ, Châu Âu, Đài Loan - Hong Kong – Macao) nhưng trình độ mọi người vẫn cao thấp không đều. Hẹn đội quá kém thì không có tác dụng gì, về phần đội hàng đầu thì đoán chừng trong lòng người ta cũng đã có tính toán.”
 
Ngay cả Lâm Lung cũng tham gia thảo luận.
 
Bởi vì đây là lần đầu tiên cô tham gia thi đấu Chung kết Thế giới nên không quá hiểu rõ những chuyện này.
 
Cô nói “Không phải là LPL chúng ta còn có hai đội sao, đến lúc đó mọi người huấn luyện cùng nhau, cho dù là bố trí người hay trạng thái thi đấu của bọn họ năm nay cũng không kém.”
 
Thốt ra lời này xong, ngay cả Từ Ứng Hàn cũng không nhịn được quay đầu nhìn về phía cô.
 
Chu Nghiêu thở dài một hơi, khẽ nói: “Cô gái ngốc của anh, em tưởng đầy còn là Intercontinental cup, mọi người yêu thương lẫn nhau sao. Trong Chung kết Thế giới, tất cả mọi người đều vì đội của mình, dù là cùng khu thi đấu nói không chừng sẽ gặp nhau ở trận đấu nào đó.

 
Lâm Lung sững sờ một hồi.
 
Từ Ứng Hàn đưa tay nhéo vành tai cô một cái, nói khẽ: “Ngốc nghếch.”
 
Nghe họ nói, Lâm Lung nhất thời trầm lặng, sau đó nói: “Nhưng đội cùng khu thi đấu nhất định sẽ không gặp nhau trong lúc thi đấu vòng bảng. Dù sao nếu có thể lấy được vị trí đầu bảng, chúng ta có khả năng rất lớn có thể tránh được đội Hàn Quốc ở top 8. Đương nhiên đi đến trận chung kết cuối cùng nhất định không thể tránh được đội Hàn Quốc, nhưng mà đôi khi rút thăm cũng là một loại thực lực.”
 
Trên bàn ăn lại càng thêm trầm mặc.
 
Dường như đám người cũng đang suy nghĩ lời cô nói, thật ra rất nhiều chuyện thường đều là nói dễ làm khó.
 
Thật ra năm ngoái hay thậm chí năm trước cũng có người từng đề nghị mấy đội huấn luyện chung, nhưng lúc ấy tất cả mọi người đều giấu diếm sợ đội hình hoặc là vũ khí bí mật của mình bị người khác biết.
 
Kết quả ngược lại chiến tích toàn bộ LPL đều vô cùng chênh lệch.
 
“Em không biết chiến đội TT thế nào nhưng em thấy nếu chúng ta hẹn đội Vạn Nguyên thi đấu huấn luyện thì họ nhất định sẽ đồng ý.”
 
Lâm Lung nói không chút do dự.
 
Chu Nghiêu nghe xong lập tức vui vẻ: “Được đấy, thực lực Vạn Nguyên thật sự không kém, cho dù là mid hay bot đều đẳng cấp thế giới.”
 
“Mid không phải.” Nghĩ đến chuyện Lâm Diệc Nhượng làm mấy ngày nay, Lâm Lung cắn răng nghiến lợi phủ nhận.
 
Vương Ngọc Đàn lập tức tò mò hỏi: “Anh em hai người vì trận chung kết mà ân đoạn nghĩa tuyệt rồi sao? Anh nhớ vòng bán kết không phải em còn ôm Fox hô to cậu ta là mid giỏi nhất thế giới sao?”
 
Đối với chuyện này Lâm Lung chỉ hận không thể xuyên trở về.
 
Bởi vì sau vòng bán kết, ở hậu trường sẽ có thợ quay phim quay lại, vì hằng năm công ty Riots đều phát hành các loại phim phóng sự, cô không ngờ cảnh tượng mình ôm Lâm Diệc Nhượng cũng bị ống kính ghi lại.
 
Mà cảnh này cũng được chọn làm một phần chính thức của phim phóng sự.
 
Lâm Lung và Lâm Diệc Nhượng là anh em ruột, cùng làm một nghề và cũng là đối thủ của nhau trên sân thi đấu.
 
Cốt truyện đầy đủ cùng với mánh lới đủ để quan hệ của bọn họ bị nhiều người chú ý.
 
Mặc dù Lâm Lung mạnh mẽ đá Lâm Diệc Nhượng ra khỏi hàng ngũ mid đẳng cấp thế giới nhưng mà những người khác vẫn đánh giá rất cao đội Vạn Nguyên, dù sao cũng là đối thủ lúc chung kết của họ.
 
“Đã xem xét đội tham gia thi đấu của Hàn Quốc chưa?” Cũng không biết là ai đã hỏi một câu.
 
Ai ngờ gần như tất cả mọi người đều gật đầu, ngay cả tay Từ Ứng Hàn đang cầm bát cũng ngừng lại giữa không trung. Sao mà không quan tâm đến đối thủ lớn mạnh này chứ.
 
Giản Dịch thở dài một hơi, khẽ nói: “Em còn tưởng năm nay chiến đội GT sẽ phải bỏ mạng, kết quả người ta làm một chuỗi bốn trận, cho em thấy thế nào là vương giả trở về hoàn mỹ. Kịch bản này đoán chừng ngay cả anime nhiệt huyết cũng cảm thấy quá phóng đại.”
 

Chiến đội GT ngự trị tại hàng ngũ các đội hàng đầu LoL, mặc dù bọn họ thuộc LCK Hàn Quốc nhưng nhất cử nhất động lại gây nên sự chú ý với tất cả các đội chuyên nghiệp trên thế giới.
 
Giải thi đấu mùa hè năm nay, chiến tích của đội GT cũng không được tính là tốt, thậm chí có thể coi là rất kém.
 
Từ sau khi trở về từ Intercontinental cup, chiến đội GT giống như bị lạc lối, ba trận thua liên tục suýt chút nữa chôn vùi tư cách thi đấu playoffs của mình.
 
Cuối cùng đội GT chỉ lấy thành tích thứ tư bảng tiến vào vòng playoffs của LCK.
 
Vòng playoffs của LCK có chút khác biệt với LPL, họ chỉ có năm đội, quy tắc càng đơn giản thô bạo, hạng năm đánh với hạng tư, đội nào thắng đánh với hạng ba, sau đó ai thắng lại tiến hành thi đấu với hạng hai.
 
Đội giành hạng nhất thi đấu thông thường sẽ trực tiếp tiến vào trận chung kết, chờ đợi đội đến khiêu chiếu.
 
Đội GT hạng tư thi đấu thông thường, bọn họ toàn thắng đội thứ năm 3:0, sau đó lại toàn thắng đội hạng ba 3:0, lại toàn thắng đội hạng hai 3:0 lần nữa.
 
Sau khi tiến vào trận chung kết, hai ván trước họ đều thua tỉ số 0:2, đứng ngay rìa vách núi.
 
Ai ngờ thế mà họ thật sự đã mạnh mẽ ba thắng hai tại trận chung kết, thành công giành được giải quán quân cuộc thi mùa hè năm nay.
 
Bọn họ bắt đầu khiêu chiến từ vị trí thứ tư, một đường xử lý bốn đội khác, do đó được tất cả fans gọi đùa là một chuỗi bốn.
 
Đối thủ cường đại này thật sự khiến người ta lạnh người.
 
Cho dù họ không có biểu hiện xuất sắc trong thi đấu thường nhưng họ đã điều chỉnh năng lực trong vòng playoffs, khiến cho người ta trố mắt đứng nhìn. Cũng thành công khiến tất cả mọi người hiểu rõ, trong trò chơi LoL này, BO3 và BO5 căn bản là hai trò chơi riêng.
 
Thực lực đội Hàn Quốc tại BO5 thật sự rất mạnh, khiến người ta không thể không ghé mắt mà nhìn.
 
Lam Cảnh Trình từng là Jungle đội GT, nói: “Nếu như cậu từng thấy cường độ huấn luyện của họ có lẽ sẽ không nói như thế. Huấn luyện của chúng ta trong toàn bộ LPL cũng không kém đứng đầu lắm. Nhưng so sánh với bọn họ còn chưa đủ.”
 
Không đủ...
 
Đúng vậy, không đủ. Đội Hàn Quốc, đặc biệt là những tuyển thủ xuất chúng hàng đầu mỗi ngày đều huấn luyện mười mấy tiếng, không cần huấn luyện viên và quản lý thúc giục phía sau, bọn họ tự mình huấn luyện.
 
Đã từng có chương trình LoL phỏng vấn huấn luyện viên Hàn Quốc đến Trung Quốc làm huấn luyện viên.
 
Anh ta không e dè nói, lúc ở Hàn Quốc, lúc anh ta gặp tuyển thủ thường phải đi khuyên cậu ta nghỉ ngơi đi, đừng chơi game nữa ngủ một lát. Nhưng ở LPL Trung Quốc không có tuyển thủ thế này, ít nhất là trong đội anh ta không có ai. Nhiều khi anh ta phải nói với tuyển thủ, cậu đi chơi game đi.
 
Chênh lệch thế này, mặc dù chỉ nghe người khác nói cũng chói tai cỡ nào.
 
Nhưng sự thật là như thế, Chung kết Thế giới hàng năm chiến tích của đội Hàn Quốc đều tốt đến khiến người ta không biết làm sao.
 
Nhưng mà cũng may đội ngũ của LPL Trung Quốc cũng không phải là hoàn toàn không có tiến bộ, đặc biệt là năm nay mặc dù có người dùng giọng điệu trào phúng nói đây là năm LPL có hy vọng nhất, nhưng khoảng cách giữa các khu thi đấu thật sự đang thu hẹp lại.

 
Đặc biệt là đạt giải quán quân Intercontinental cup khiến nhiều người phát hiện, thật ra đội Hàn Quốc cũng không hoàn toàn trăm trận trăm thắng.
 
Mặc dù lần kia bọn họ chỉ đánh bại đội Hàn Quốc ở thi đấu thể thức BO1.
 
Nhưng không sao rất nhanh họ sẽ đánh bại đối thủ cường đại này trong thi đấu thể thức BO5.
 
Không ngờ một bữa cơm vốn dĩ thoái mái lại vì vấn đề Chung kết Thế giới mà trở nên nặng nề. Mặc dù cách thi đấu vòng bảng Chung kết Thế giới còn hơn hai mươi ngày nhưng đôi khi thời gian tựa như đồng hồ cát, bạn luôn cảm thấy nó chảy xuống một chút xíu rất chậm, nhưng một cái chớp mắt đồng hồ cát đã chảy tới đáy.
 
Thế mà sau khi ăn lẩu trở về không ai lập tức đi ngủ.
 
Vương Ngọc Đàn nói: “Em ăn nó quá đầy bụng, đánh mấy trận game tiêu cơm chút.”
 
Giản Dịch nói: “Hai ngày nảy ở nhà không đụng vào game, tay có hơi cứng, tôi chơi với cậu tiêu cơm.”
 
Thế là vận động sau bữa ăn của mọi người đều thành đánh rank sever Hàn Quốc.
 
Lâm Lung mở máy tính mình ra, sau Intercontinental cup, cô vì lịch thi đấu sắp xếp quá sát nên vẫn luôn không chơi game.
 
“Vợ.” Người đàn ông bên cạnh đột nhiên gọi một tiếng.
 
Lâm Lung sững sờ, hồi lâu mới quay đầu, nhìn thẳng anh, “Anh đang gọi em?”
 
“Nơi này còn có Lâm Lung thứ hai sao?” Từ Ứng Hàn hỏi lại.
 
Không có.
 
Lâm Lung xoắn ngón tay, dù sao đây cũng là lần đầu cô nghe thấy xưng hô thế này, còn có chút chưa thích ứng. Thật là người này cũng không cho cô chuẩn bị một chút, đột nhiên gọi người ta như thế.
 
Nhưng thiếu nữ làm công tác tư tưởng nửa ngày thì nghe thấy tiếng người đàn ông có chút lạnh lùng: “Em ngẩn ngơ gì vậy? Không phải muốn đánh rank sao?”
 
Lâm Lung ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt không chút thay đổi của anh, nhất thời xì một tiếng trong nội tâm.
 
Quả nhiên đàn ông mà, bọn họ vĩnh viễn không hiểu cái gì là tâm thiếu nữ.
 
*
 
Ngay tại lúc Chu Nghiêu đang chuẩn bị bắt đầu hẹn thời gian huấn luyện, đột nhiên bên quản lý gọi anh ta đến họp.
 
Tất nhiên tuyển thủ sẽ không để ý mấy chuyện này, dù sao công việc hàng ngày đều là quản lý phụ trách, không liên quan gì tới họ. Cho đến khi Chu Nghiêu trở về từ tổng bộ, vẻ mặt nghiêm túc đi vào phòng huấn luyện, nói với họ phải họp tập thể.
 
“Mấy người ai mắc lỗi rồi?” Chu Nghiêu vừa mới ra ngoài, trước tiên Giản Dịch quay đầu lại hỏi mọi người.
 
Lam Cảnh Trình ngửa mặt dựa vào ghế, cười một tiếng.
 
Anh ta nói: “Câu này ngược lại cậu tự hỏi mình thì đúng hơn.”
 
“Đúng đấy, cậu nên ngẫm lại, gần đâu mình mắc lỗi gì không?” Vương Ngọc Đàn nhìn cậu ta từ trên xuống, giống như đang thật sự tự hỏi gần đây Giản Dịch làm gì.
 
Giản Dịch lập tức nhảy dựng lên, tức giận nói: “Tôi trong sạch mà, sau khi đoạt giải quán quân tôi liền về nhà nghỉ, hôm qua vừa mới về vẫn luôn đi với cậu.”

 
Lâm Lung hỏi: “Có phải lúc nghỉ ở nhà anh làm ra chuyện gì không?”
 
Giản Dịch nhất thời tủi thân đến hỏng, cậu ta nói: “Lung muội, vậy mà ngay cả em cũng không tin anh? Không tin anh sao?”
 
Hiển nhiên, thiếu niên Giản Dịch cảm thấy mặc dù mình là thiếu niên nghiện game nhưng ‘căn chính miêu hồng’(*) chỉ kém đi xin liên minh danh xưng tuyển thủ bớt phải lo nhất, thế mà lại bị đồng đội nghi ngờ như thế, quả thực là thiên lý bất dung.
 
(*)n Chỉ những người có nền tảng gia đình tốt, tư tưởng vững chắc.
 
Thế là một đám người cãi nhau đi vào phòng họp.
 
Không ngờ Chu Nghiêu không chỉ gọi họ mà ngay cả tất cả mọi người tổ huấn luyện cũng ở đây.
 
Ngược lại thế trận này có hơi lớn.
 
“Ngồi hết đi, hôm nay sở dĩ gọi tất cả mọi người đến họp là vì phía quản lý có chuyện liên quan đến đội chúng ta nên tôi nhất định phải nói với mọi người một tiếng.” Chu Nghiêu đảo mắt nhìn mọi người, vẻ mặt thành thật.
 
Sau đó, anh ta nói: “Vì Chung kết Thế giới năm nay tổ chức ở Trung Quốc, để đề cao trình độ thi đấu tổng thể khu thi đấu LPL và thành tích Chung kết Thế giới sắp tới, phía chính phủ quyết định tổ chức một đội ngũ thực lực giúp đoàn huấn luyện.”
 
...
 
Bên trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh.
 
Chu Nghiêu thấy mình tự nói, lại không có chút âm thanh nào, nhất thời nghiêm túc kìm nén trên khuôn mặt cũng biến mất. Hai tay anh ta lắc đi lắc lại mấy lần, nói: “Các đội viên, ngẫm lại thường ngày chúng ta thi đấu huấn luyện đều không hẹn được đội mình muốn, suy nghĩ lại chút năm nay có một đội ngũ cường đại cùng huấn luyện, theo mình hai mươi tư giờ, như thế vẫn chưa đủ kích động sao?”
 
“Báo cáo.” Vương Ngọc Đàn giơ tay.
 
Chu Nghiêu sửng sốt một chút, vẫn gật đầu nói “Nói đi, cậu có vấn đề gì.”
 
“Đoàn cùng tham gia huấn luyện này là ý gì?” Điều Vương Ngọc Đàn hỏi là nghi hoặc trong lòng mọi người lúc này.
 
Chu Nghiêu: “Đoàn cùng tham gia huấn luyện dĩ nhiên chính là đội ngũ chuyên biệt huấn luyện cùng mấy người. Đây cũng không phải tôm tép gì mà chọn ra từ nòng cốt của các đội lớn.”
 
Chính là mỗi đội đều sẽ xuất người ra, có lẽ là một, có lẽ là hai. Không có quy định nhân số nhưng nhất định phải là tuyển thủ cốt lõi nhất trong từng đội.
 
Bùm, lần này phòng huấn luyện nổ tung triệt để.
 
Ngay cả Từ Ứng Hàn vẫn luôn có kiến thức rộng rãi, dù thái sơn sập xuống trước mắt vẫn có thể duy trì mặt lạnh lần này cũng kinh ngạc nhìn Chu Nghiêu nói: “Phía chính phủ năm nay thật sự dốc hết vốn liếng.”
 
“Nòng cốt của từng đội? Cũng chính là mỗi vị trí đều là tuyển thủ hàng đầu của LPL chúng ta?” Giản Dịch trợn to mắt, vẫn không tin nổi.
 
Ngô Địch sờ đầu mình: “Tôi còn tưởng rằng chuyện này dung hợp này chỉ có trong vương tử tennis.”
 
Đúng vậy, đồng chí hiền lành Ngô Địch thật ra là một kẻ mê anime thâm tàng bất lộ.
 
Về phần tin tức này không chỉ nổ tung đội I.W mà còn cả các fans LoL.
 
Bởi vì sự hợp thể này có lẽ là thời điểm dễ dàng nhất nảy sinh BL (Boy&Boy’s Love).
 
Nhưng mà đương nhiên phần lớn vẫn cảm thấy lần nay phía chính phủ ra tay thật ghê gớm, vì chiến tích mà cũng thật sự liều mạng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận